Không ai có thể biết trước được tình yêu sẽ đến và đi lúc nào?
Chẳng thể lựa chọn, đó chính là tình yêu, là thời điểm bất ngờ tình yêu và một ai đó đến bên cạnh và rời xa bạn. Yêu thương vừa chớm, vài phút sau ngoảnh lại đã là người xa lạ.
Tình cảm không bao giờ đợi chờ ai, bạn cũng không có cơ hội để ngồi mong mỏi nó. Ngày bạn bỏ lỡ, có thể ngày mai thôi người ta đã bên một người khác. Có những lần bạn hời hợt và do dự, luôn trì hoãn thì vài phút sau mới nhận ra đó đã là giây phút cuối hai người có thể gặp.
Bắt đầu trưởng thành, những người chực chờ lí do để rời bỏ bạn thì nhiều, người kiên nhẫn ở lại thì không. Chúng ta ngồi nhìn mà tập đếm, như cái cách hồi còn bé chúng ta vẫn tập đếm cừu để có thể ngủ sớm. Chúng ta trưởng thành hay không cũng phải tập đếm, tình cảm như bụi vải và da chết, phải giặt giũ, dọn dẹp và phục hồi mỗi ngày. Để nhớ đến, hong khô và sưởi nắng bảo quản đầy đủ.

Bạn biết đấy, có những thứ đã đến rồi sẽ không quay lại được.
Có một chiều bạn đọc được một áng văn đẹp mà buồn khắc khoải. Nhìn lại, người ta đã đi rồi. Tình yêu cũng không thể“ chờ” đến khi chúng ta cảm thấy “ xứng đáng ” với người kia, ta mới dám bước đến thật gần. Người ta yêu nhau chỉ ở thời điểm đó, ai biết ngày mai mọi thứ có còn trọn vẹn?

Bạn có thể bắt tình yêu “ chờ” bạn ? Tất nhiên là không, năm tháng đi qua lặng lẽ nhưng thật nhanh. Lòng người cũng thế, nhìn lại mòn mắt, người ta đã không còn là ngày hôm qua nữa rồi. Bạn trách người ta không hi sinh, không nhẫn nại chờ đợi, không vị tha hết lòng với bạn, nhưng đến những thứ nhỏ bé nhất, bạn không thể khoan dung, để người ta phải đòi hỏi, bạn lấy tư cách gì để trách móc như vậy?
Con người vốn sinh ra, mang theo gánh nặng, gia đình và bản thân mình. Bạn có bao nhiêu năm, bao nhiêu niềm tin và hy vọng để đánh cược? Mỗi người cần có cuộc đời riêng, cần sống cho bản thân mình. Thế nên đừng gọi nhau bằng danh xưng“ đúng thời điểm” hay không. Đôi khi, đến đúng lúc, chúng ta đã mất đi ngọn lửa trong lòng mình từ lâu.